thắc mắc đời người
Với tinh thần "Hoài nghi tất cả" là cơ sở để con người khám phá thế giới xung quanh và khám phá chính bản thân mình, cuốn sách "Sống không thắc mắc đời không nể" sẽ cung cấp cho bạn rất nhiều những loại kiến thức hỗn tạp thú vị xung quanh cuộc sống bao gồm các phương diện về xã hội, ẩm thực, sức khỏe, lịch sử, tâm lý, văn hóa, tự nhiên, giải trí,…
Nguồn Video: Ca sĩ Ngân Hà-----♡♡♡♡♡♡♡-----Bạn nhớ ĐĂNG KÝ KÊNH (SUBSCRIBE) để xem nhiều video hay nhé, ủng hộ kênh bằng cách chi
1. Ford Territory có phải xe Trung Quốc? Một sản phẩm của Ford Trung Quốc. Đây có lẽ là một trong những vấn đề được nhiều người tiêu dùng quan tâm nhất, bởi Ford Territory là mẫu xe được sản xuất bởi liên doanh JMC - Ford tại Trung Quốc. Trả lời câu hỏi này, ông Iain Jones
Vay Tiền Cấp Tốc Online Cmnd. Con người là một thực thể phức tạp, trong con người chứa đựng nhiều cảm xúc, tâm trạng khác nhau, đôi khi chỉ là một khoảnh khắc nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn đến cả cuộc đời... Qua quá trình nghiên cứu con người, các nhà nghiên cứu đã tổng hợp được 99 khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời mà con người phải trải qua, có khi là niềm vui, có khi là nỗi buồn nhưng nếu con người có thể khống chế và điều khiển cảm xúc trong khoảnh khắc đó thì tâm hồn sẽ thanh thản hơn, nhẹ nhàng hơn, để khi trở về với cát bụi con người không phải hối tiếc. Bạn có bao giờ tự hỏi số phận bạn có gắn chặt với mỗi khoảnh khắc sinh mệnh của mình? bạn có thực sự có khoảnh khắc thời gian không? Ngoài khoảnh khắc thời gian ra, bạn còn có khoảnh khắc nào nữa không? Trong trí nhớ của bạn, bạn có nhớ một số việc mình làm và lý giải logic sinh mệnh của mình?.. Những thắc mắc tưởng chừng như sẽ trôi theo như dòng nước, trở thành kí ức được thể hiện trong cuốn sách "99 khoảnh khắc đời người" do Trương Tự Văn, Nguyễn An biên soạn. Khoảnh khắc đời người được giới thiệu trong cuốn sách, gồm các khoảnh khắc từ Thời niên thiếu đến những năm tháng cuối đời, từ trong giao tiếp xã giao đến không gian rộng lớn, từ những lúc nỗi niềm trăn trở đến khi vượt qua nghịch cảnh, đắc ý khi thành công. Xin trân trọng giới thiệu cuốn sách cùng bạn đọc. Số phận của tôi gắn chặt với mỗi một khoảnh khắc của sinh mệnh của tôi Ngoài khoảnh khắc thời gian ra, tôi còn lại cái gì nữa? Tôi thật sự có khoảnh khắc thời gian chăng? Điều tôi rõ ràng nhất là tôi đã từng làm một số điều gì đó. Chỉ cần trí nhớ chưa hoàn toàn mất hẳn, tôi luôn có thể nhớ lại được một số việc tôi đã từng làm. Nhưng thời gian không gian vẫn trôi đi mãi như dòng nước, một số việc trong hồi ức đều theo sinh mệnh của quá khứ mãi mãi qua đi, không thể tính là cái tôi có hiện tại... *** Chính là do khúc nhạc bi thương tế truy điệu vong linh, mới làm nổi bật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. * Mặt trời lạnh lẽo đang nhảy nhót lần cuối cùng ở tít chân trời phía Tây, đang đi về sườn núi phía bên kia để đi ngủ rồi. Lúc mới đầu tôi đến với nhân gian, tôi khóc người ta cười; đến nay khi tôi vĩnh biệt nhân gian, tôi cười người ta lại khóc. Từ trong từng tiếng cười tiếng khóc này tôi đã thể nghiệm được một cuộc đời hoàn toàn mỹ mãn - Cuộc đời của tôi đối với bản thân tôi thật ra không có quá nhiều giá trị để nói. Giá trị của cả đời tôi chỉ ở chỗ đem lại cho người khác niềm vui và hạnh phúc. Cái chết của tôi thật ra không tạo nên đau khổ đối với bản thân tôi, chỉ là một loại giải thoát và hồi quy. Cái chết của tôi chỉ để lại cho những người sống - người thân và bạn bè của tôi những niềm nhớ nhung và luyến tiếc. Tôi đang mỉm cười đi về Thiên quốc. Tôi, một đời không hổ thẹn với Trời, không hổ thẹn với Người, cho nên khi ánh sáng của cái chết sẽ bao trùm lên tôi, thật ra tôi không vì tiếng khóc của người khác mà động lòng. Ngoài một chút tình lưu luyến lúc ẩn lúc hiện ra, trong lòng tôi phẳng lặng như tờ. Khi tôi sống đã đủ, giới tự nhiên đã tặng cho tôi món quà cuối cùng - cái chết này, hãy để cho tôi an giấc mãi mãi ở cung tẩm dưới đất. Tôi bằng lòng đón nhận lời kêu gọi kích động lòng người này, nhắm đôi mắt lại không chút bận lòng, chờ đợi tiếng chuông vang của Thiên quốc. Tôi biết, trong nhân gian cái bình đẳng vĩ đại nhất, triệt để nhất, chính là sinh ra và chết đi. Muôn vật sinh ra, muôn vật chết đi đều không thể chống lại được, không thể ngăn cản được. Trước cái sinh và cái chết muôn vật đều bình đẳng. Sinh so sánh với chết, giá trị của cái chết thông qua giá trị của cái sống thể hiện ra một cách gián tiếp. Chính là vì cái chết mới đột nhiên làm nổi bật lên giá trị của sinh mệnh, mới tỏ rõ sinh mệnh là đáng quý biết bao. Chính là do ánh sáng của cái chết mới làm nổi bật lên ánh sáng của sinh mệnh. Chính là do khúc nhạc bi thương tế vong linh mới làm nổi bật lên vẻ vô cùng trang nghiêm và vĩ đại của bản giao hưởng của sinh mệnh. Nếu như không có cái chết, sinh mệnh còn có ý nghĩa gì nữa? Pofuva trong sách "Mọi người đều phải chết" đã tô nặn nên Fuxưca bất tử. Fuxưca đã từng trải 600 năm phong vân, trước mắt ông chỉ nhìn thấy kẻ đi người lại, mặt trời lên rồi lại lặn, ông ta vẫn không chết, vĩnh hằng cùng với thời gian, thế là ông không có thời gian. Vì ông sinh mệnh vĩnh viễn tồn tại, do đó trên thực tế sinh mệnh đối với ông chẳng có ích gì, ông cũng như không có sinh mệnh. Beatlivi từ chối tình yêu của Fuxưca, đã nói với ông ta một câu đủ để cho loài người chúng ta ngẫm nghĩ mãi mãi "ã đành Ngài có thể sống bằng sinh mệnh của hàng ngàn hàng vạn người, như thế thì Ngài hãy vì những người khác bỏ ra một chút hy sinh, thì có đáng là cái gì?" - Không có cái chết, loài người không thể phát hiện ra giá trị. ương nhiên, không có sinh sống thì muôn đời giống như một đêm dài, đó không phải là sự tồn tại mà chúng ta có thể tưởng tượng được. Khi ánh sáng của cái chết bao trùm lên chúng ta, chúng ta thực tế không có lý do để lo sợ và khủng khiếp. Cái chết đối sinh mệnh mà xét không nghi ngờ gì nữa là một việc tuyệt đối và tất nhiên. Chỉ cần chúng ta nghĩ đến đã là đặt mình vào trong việc tuyệt đối, vào trong việc tất nhiên, chúng ta còn lo sợ gì nữa? Con người ta chỉ có khi phải chọn lựa mới có lý do lo sợ, chỉ sợ sai lạc. Cái chết đối với chúng ta là cõi đi về không có chọn lựa nào khác, chúng ta bằng lòng cũng thế mà không bằng lòng cũng thế, vui vẻ cũng thế lo buồn cũng thế, dù thế nào cũng phải bước vào cửa chết cả. Nếu như bạn biểu hiện một dáng vẻ đáng thương hại, chứa chan hàng lệ, nơm nớp lo sợ, thê thảm không dám bước vào cửa. ã bước vào rồi vẫn chết không nhắm mắt, mở to miệng ra, làm cho những người đang sống nhìn thấy dáng bộ xấu xí đáng sợ của bạn, lúc này còn khổ biết mấy nữa? Người ta chỉ có thể xót thương kết cục của bạn không được trọn vẹn, cho rằng bạn vẫn còn tham lam không biết chán. Người ta có thể tiếc cho bạn vẫn đem cả lòng tham đi đến Thiên quốc. Sao không êm ả nhắm đôi mắt lại, mỉm cười để vĩnh biệt Nhân gian? Sao không vẽ lên một Dấu Chấm Hết cho việc kết thúc một sinh mệnh. Mời các bạn đón đọc 99 Khoảnh Khắc Đời Người của tác giả Trương Tử Văn.
GIẢI ĐÁP THẮC MẮC CHO NGƯỜI TRẺ CÔNG GIÁOBài 42 KHI CON ĐAU KHỔ, THIÊN CHÚA Ở ĐÂU?Giuse Phạm Đình Ngọc SJHỏi Nếu Thiên Chúa tốt lành, tại sao Ngài lại để khổ đau xảy ra trên thế giới? Nhiều khi con nghĩ dường như Thiên Chúa vắng bóng khi con hoặc người thân đang phải chịu bệnh tật, khổ đau và tuyệt vọng! Nhất là trong chiến tranh, biết bao đau khổ đang diễn ra. Mong nhận được chia sẻ của cha!Trả lời Trả lờiChào bạn,Chúng tôi rất vui khi nhận được câu hỏi trên của bạn. Nếu được bình chọn ai là người “xui xẻo” nhất, đau khổ nhất hành tinh, thì bạn và chúng tôi phải để tâm bầu chọn cho ông Gióp. Ông là ai?Tên ông được lấy làm tựa đề một cuốn sách trong Kinh Thánh. Trong đó, từng dòng chữ lột tả hết thân phận bi thương của ông. Khi đọc sách ông Gióp, người ta có thể thấy nhiều bất công. Ở hiền sao ông không gặp lành? Ông làm gì sai mà bị quả báo đến nỗi khó có ai đau khổ như ông? Những đau khổ ta đang phải chịu so với núi xui xẻo, nỗi đau đớn tận cùng của ông thì chẳng thấm vào đâu!Ông Gióp là người công chính, giàu có và hằng tôn thờ Thiên Chúa. Đàn gia súc của ông nhiều khôn kể. Bất động sản của ông cò bay thẳng cánh. Ông có con đàn cháu đống. Ông tốt bụng, hiền lành và thương người. Đặc biệt ông một lòng tin tưởng vào Thiên Chúa và phó thác mọi sự trong tay Đức Chúa. Với những đặc tính ấy, ông được Thiên Chúa khen ngợi và giữ gìn. Tuy nhiên, Satan, ác quỷ là kẻ luôn mang đến cho người ta đau khổ và chết chóc. Nó tin rằng con người chỉ tin Thiên Chúa trong hoàn cảnh ăn sung mặc sướng, còn đau khổ là con người chẳng biết Thiên Chúa là ai.[1] Để chứng minh điều này, Satan xin với Thiên Chúa thử thách ông Gióp. Nó tin rằng khi đau khổ đến, Gióp cũng nguyền rủa Thiên Chúa, sụp đổ hoàn toàn. Sau lần trò chuyện đó, Thiên Chúa cho phép Satan làm mọi thứ với Gióp, nhưng không được lấy mạng ông.[2]Từ đó, người ta chứng kiến biết bao chuyện khổ đau đổ xuống cuộc đời ông. Người ta cướp phá tài sản của ông. Các con ông bị tai nạn qua đời. Có lẽ đau khổ hơn hết là thân thể ông tự dưng bị lở loét. Từng thớ thịt u nhọt bủa vây ông. Chắc ta chẳng thể tưởng tượng được nỗi đau ông phải chịu. Đúng là có đứt tay mới biết đau thế nào! Ngoài những đau thương ấy, ông còn bị người đời soi mói, mỉa mai và đay nghiến. Chỉ có kẻ tội lỗi, làm điều xấu xa mới chịu đau khổ như thế. Ông phân trần Tôi đâu làm gì sai! Khổ đau quá, ông trách mình, nguyền rủa ngày ông chào đời G 3,1–26. Trách thân xong, ông quay sang Đức Chúa. Ông còn muốn tìm Chúa để đôi co, tranh luận G 13,3. Nhưng biết tìm Chúa ở đâu? Ông hy vọng có ai đó bệnh vực và chữa lành cho ông. Nhưng dường như ông vẫn phải ở trong đau khổ. Trên hết, ông không bao giờ từ bỏ niềm xác tín của mình là người công chính luôn nắm phần chiến thắng!Người đời ngả mũ khen niềm tin và lòng kiên nhẫn của ông trong cơn đau khổ. Thử hỏi ai làm được như ông “Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi xin chúc tụng Đức Chúa” G 1,21. Tuy nhiên, người ta cũng thông cảm cho ông vì những lần ông tìm Chúa để phân trần, để đôi co về những đau khổ. Đừng quên, ông cũng là người trần mắt thịt với những cảm xúc tự nhiên của kiếp người. Do đó, khi đau khổ quá, ông thống thiết kêu gào đến tận trời xanh. Biết bao lần ông hỏi Chúa “Tại sao, tại sao và tại sao?” “Thiên Chúa tốt lành, thì đau khổ ở đâu ra?” “Thiên Chúa có công bình không?” Đức Chúa dường như vẫn hơi lặng tiếng và tiếp tục thử thách ông. Lạ thay, ông Gióp vẫn tin tưởng và trân nhận quyền năng cao cả của Thiên Chúa G 5–13.Đúng là niềm tin có sức giúp ông vượt qua tất cả và tìm lại được mọi thứ. Ở tận cùng nỗi đau, chính Đức Chúa đến và trao lại cho ông hơn những gì ông mất. Ông đong cho Chúa đấu nào, thì giờ đây Thiên Chúa trả lại cho ông những đấu ân sủng đầy dư! Ông được Thiên Chúa chữa lành bệnh tật. Ông giàu có hơn trước. Nhất là ông được sống lâu và hạnh phúc miên trường. Đó chẳng phải là phần thưởng xứng đáng dành cho những ai tin tưởng, trông cậy vào Thiên Chúa sao? Đó là chuyện trong Kinh Thánh. Ngoài đời chúng ta cũng bắt gặp nhiều người đang phải chịu đau khổ. Tiếc là khổ đau, bệnh tật không tha một ai, và nó cũng đang bám lấy chúng ta. Trong văn học Việt Nam thì sao? Chị Dậu Tắt Đèn chẳng phải là ví dụ điển hình cho những người phụ nữ khổ đau thời phong kiến sao? Hình ảnh Chí Phèo trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao chẳng phải là những người đang chịu sức nặng của cường hào ác bá sao? Hoặc, chính cô Mị Vợ Chồng A Phủ suýt chọn ăn lá ngón để giải thoát nỗi đau đó sao? Bên cạnh đó, trên báo đài không ít những mảnh đời bất hạnh, những cuộc đời trần ai đó sao? Gần hơn, chính họ hàng, gia đình và mỗi người chúng ta cũng đang có những khổ đau riêng đó sao? Nhìn lại năm 2020, ai cũng thấy nỗi kinh hoàng đã xảy ra cho cả thế giới với nạn dịch Covid–19. Hậu quả của nó đang còn đè nặng trên hầu hết chúng ta. Phải chăng chúng ta đã làm điều gì gian ác để rồi phải chịu hậu quả khủng khiếp đến thế? Nói cho cùng người ta vẫn thừa nhận rằng đau khổ là một mầu nhiệm!Chúng ta nhớ thời sách Gióp được viết ra khoảng VI và IV TCN, quan niệm thưởng phạt nơi dân Israel hoàn toàn theo viễn tượng cuộc sống tại thế. Nghĩa là kẻ tội lỗi phải chịu đau khổ, lầm than và chết chóc. Sách Gióp đã khai mở một lối nhìn mới. Dù chịu mọi khổ đau, Gióp vẫn luôn trung thành và tín thác vào Thiên Chúa. Cuối cùng, câu trả lời cho vấn nạn “Thiên Chúa có công bình?” đã được giải đáp Thiên Chúa hành động theo ý của Người, chứ không theo ý của phàm ai có thể giải thoát chúng ta khỏi đau khổ? Mỗi tôn giáo đều có câu trả lời thú vị về vấn đề này. Là người Công giáo, khi đau khổ, chúng ta có dám kêu lên Thiên Chúa đang ở đâu khi con đau khổ? Kêu gào không để đay nghiến, trách móc Chúa cho bằng, để xin Ngài trợ giúp. Đừng quên chính Đức Giêsu cũng chịu biết bao đau khổ, và phải chết tất tưởi trên thập giá. Đức Giêsu đón nhận muôn vàn cực hình với tất cả tình yêu và niềm tin tưởng vào Chúa Cha. Nhờ đó, Ngài đã chiến thắng và mở ra một con đường giúp người ta đón nhận khổ đau trong bình an. Nói về đau khổ, hoặc ủi an người khổ đau thì dễ vô cùng. Chỉ người trong cuộc mới thấm thía thế nào là tận cùng của nỗi đau. Tuy nhiên, câu chuyện ông Gióp trong Kinh Thánh phần nào giúp cho những người đang gặp đau khổ, những gia đình đang gặp khó khăn, biết phải làm gì. Có thể- Than thở với Thiên Chúa một chút! - Hỏi Chúa tại sao? - Phân trần với Chúa. - Van nài Thiên Và có thể nguyện cầu với Ngài thật nhiều. Nhưng trên hết, xin bạn và tôi đừng bỏ cuộc, xin đừng mất niềm tin vào Thiên Chúa quan phòng và yêu thương. Với tâm thế ấy, chúng ta cầu chúc cho nhau có thể vượt qua những đau khổ ở đời này. Đừng trách đau khổ vì nó không có lỗi. “Thà thắp lên một ngọn nến, hơn là nguyền rủa bóng đêm.” Eleanor Roosevelt. Bởi nói như cụ Phan Bội Châu “Ví thử đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai.” Đường ấy có thể dễ đi hơn chỉ khi ta “Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay.” Tv 37,5.Trích Giải Đáp Thắc Mắc cho người trẻ Công giáo, Tập 3, Nxb Tôn Giáo, 2020WHĐ thêm[1] Ma quỷ liền trả lời “Dĩ nhiên là hắn vâng lời và tuân phục Ông, vì Ông đã che chở và ban phát cho hắn đầy đủ mọi thứ Nhà cửa, súc vật, ruộng nương, vợ đẹp con khôn. Thử lấy đi hết những gì hắn đang thụ hưởng, xem hắn có nguyền rủa Ông hay không?”[2] Ở điểm này, chúng ta có thể bức bối với quyết định lạ lùng của Thiên Chúa. Ngài tốt lành và yêu thương con người, tại sao Ngài lại cho Satan hay đau khổ dày xéo thân phận con người? Đành rằng mỗi đau khổ đều có ẩn giấu một sứ điệp mà Thiên Chúa muốn gửi ta, nhưng sao Ngài không dùng cách khác? Chắc chúng ta tạm chấp nhận giải thích của thánh Thánh Tôma Aquinô “Thiên Chúa vẫn luôn có thể rút ra những điều tốt lành từ những sự dữ. Chẳng một đau khổ nào ta có thể giải mã được. Nhưng nó vẫn luôn đặt nền tảng trên sự khôn ngoan vô cùng của Thiên Chúa.” Youcat 51.
Vợ tôi gần đây đã hỏi tôi, “Tại sao anh lại cho rằng mình sẽ chết trước anh?” Đó là sự thật, tôi đã đưa ra giả định đó. Vì vậy, tôi đã trả lời, một cách hiển nhiên nhất có thể, bằng một từ thống kê. Tôi biết rằng, trung bình, phụ nữ sống lâu hơn nam giới. Trên thực tế, 57% trong số những người từ 65 tuổi trở lên là nữ. Ở độ tuổi 85, 67% là phụ nữ. Tuổi thọ trung bình của phụ nữ dài hơn khoảng 5 năm so với nam giới ở Mỹ và dài hơn khoảng 7 năm trên toàn thế giới. Không khó để nhận thấy khoảng cách giới tính giữa những người cao tuổi. Nhìn lướt qua hầu hết các viện dưỡng lão hoặc các cơ sở hỗ trợ sinh hoạt ở Mỹ thường kể câu chuyện phụ nữ thường đông hơn nam giới, và mức độ của sự khác biệt thường rất ấn tượng. Tôi cũng nói rằng khi một người đàn ông chuyển đến một khu dân cư bị chi phối bởi bộ phận lão khoa, anh ta có xu hướng trở nên nổi tiếng; và điều đó đặc biệt đúng nếu anh ta vẫn lái xe. Các nhà quảng cáo cũng biết điều này. Gần đây, tôi đã thấy một quảng cáo cho một tổ chức có tên “Nơi dành cho mẹ” giúp các gia đình tìm kiếm các dịch vụ hỗ trợ sống hoặc các dịch vụ khác cho người cao tuổi. Và trong khi họ giúp đỡ nam giới cũng như phụ nữ, tên của công ty phản ánh thị trường phụ nữ cao tuổi lớn hơn như thế nào. Vậy tại sao đàn ông, trung bình, chết trước? Có nhiều lý do khiến tỷ lệ nam / nữ gần bằng nhau ở độ tuổi thanh niên bắt đầu có xu hướng ủng hộ phụ nữ theo thời gian. Trong số các yếu tố mạnh mẽ nhất? Đàn ông có xu hướng chấp nhận rủi ro lớn hơn. Một số lý do dường như là “số phận sinh học.” Thùy trán của não – bộ phận kiểm soát khả năng phán đoán và xem xét hậu quả của một hành động – phát triển chậm hơn ở các bé trai và nam thanh niên so với các bạn nữ. Điều này có thể góp phần dẫn đến thực tế là nhiều trẻ em trai và nam giới chết vì tai nạn hoặc do bạo lực hơn nhiều so với trẻ em gái và phụ nữ. Ví dụ như đi xe đạp, lái xe trong tình trạng say rượu và giết người. Xu hướng thiếu phán xét và cân nhắc hậu quả này cũng có thể góp phần vào các quyết định có hại về lối sống ở nam thanh niên, chẳng hạn như hút thuốc hoặc uống rượu quá mức. có nhiều công việc nguy hiểm hơn. Nam giới nhiều hơn phụ nữ trong một số nghề rủi ro nhất, bao gồm chiến đấu quân sự, cứu hỏa và làm việc tại các công trường xây dựng. chết vì bệnh tim thường xuyên hơn và ở độ tuổi trẻ hơn. Trên thực tế, nam giới có nguy cơ tử vong vì bệnh tim cao hơn 50% so với phụ nữ. Thực tế là nam giới có lượng estrogen thấp hơn phụ nữ có thể là một phần lý do. Nhưng rủi ro y tế, chẳng hạn như huyết áp cao được điều trị kém hoặc mức cholesterol không thuận lợi, cũng có thể góp phần. lớn hơn phụ nữ. Trên nhiều loài, động vật lớn hơn có xu hướng chết trẻ hơn những động vật nhỏ hơn. Mặc dù mức độ ảnh hưởng này là không chắc chắn ở người, nhưng nó có thể có tác dụng chống lại tuổi thọ nam giới. tự tử thường xuyên hơn phụ nữ. Điều này đúng mặc dù thực tế là trầm cảm được coi là phổ biến hơn ở phụ nữ và phụ nữ cố gắng tự tử không gây tử vong nhiều hơn. Một số cho rằng điều này là do nam giới có xu hướng tránh tìm kiếm sự chăm sóc cho bệnh trầm cảm và các chuẩn mực văn hóa không khuyến khích nam giới tìm kiếm sự trợ giúp đối với bệnh tâm thần. ít kết nối xã hội hơn. Vì những lý do không hoàn toàn rõ ràng, những người có ít kết nối xã hội hơn và yếu hơn có xu hướng bao gồm nam giới thường xuyên hơn phụ nữ có xu hướng có tỷ lệ tử vong cao hơn. tránh bác sĩ. Theo Cơ quan Nghiên cứu và Chất lượng Chăm sóc Sức khỏe, nam giới có nhiều khả năng bỏ qua các cuộc kiểm tra sức khỏe định kỳ và ít có khả năng đi khám bác sĩ hơn phụ nữ trong năm trước. Sân chơi không đồng đều dành cho con trai bắt đầu sớm. Nhiễm sắc thể Y có xu hướng phát triển đột biến thường xuyên hơn nhiễm sắc thể X và việc thiếu nhiễm sắc thể X thứ hai ở nam giới có nghĩa là các bất thường liên kết X ở các bé trai không được “che đậy” bởi phiên bản bình thường thứ hai. Sự sống sót trong bụng mẹ cũng ít đáng tin cậy hơn đối với bào thai nam vì những lý do không chắc chắn và có thể là do nhiều nguyên nhân. Rối loạn phát triển cũng phổ biến hơn ở trẻ em trai; một số trong số này có thể làm giảm tuổi thọ. Chúng tôi có thể làm gì để giúp đàn ông sống lâu hơn Mặc dù không có nhiều điều có thể được thực hiện về một số yếu tố này, nhưng những yếu tố khác có thể thay đổi được. Ví dụ, vì nam giới có xu hướng tránh chăm sóc y tế thường xuyên hơn phụ nữ, việc nam giới báo cáo các triệu chứng bao gồm cả trầm cảm và đi theo dõi thường xuyên các vấn đề y tế mãn tính chẳng hạn như huyết áp cao có thể chống lại một số xu hướng họ chết trẻ hơn. Cũng cần lưu ý rằng khoảng cách sống sót giữa nam và nữ phản ánh xu hướng trung bình của một số lượng lớn người dân. Trên thực tế, có rất nhiều bà vợ lấy lòng chồng. Các yếu tố nguy cơ cá nhân, chẳng hạn như hút thuốc, tiểu đường hoặc tiền sử gia đình mắc bệnh ung thư vú, có thể lớn hơn xu hướng sống lâu hơn chung của phụ nữ. Có lẽ chúng ta sẽ thành công hơn trong tương lai trong việc tránh tử vong sớm có thể ngăn ngừa được ở nam giới và phụ nữ – và vì nhiều nỗ lực này sẽ có tác động lớn hơn đến nam giới, khoảng cách giới tính giữa những người cao tuổi cuối cùng có thể thu hẹp. Cho đến lúc đó, vợ chồng tôi sẽ làm những gì có thể để giữ sức khỏe. Nhưng, số liệu thống kê không nói dối. Chắc tôi chết trước.
thắc mắc đời người